Cuối tháng là thời điểm nhạy cảm trong công việc, khi các deadline và báo cáo dồn dập. Việc lên kế hoạch cho một chuyến du lịch 5 ngày 4 đêm vào đúng tuần cuối tháng có thể trở thành một thách thức lớn. Tôi đã lên kế hoạch cho chuyến đi này từ gần một tháng trước, nhưng khi nhìn vào bảng kế hoạch công việc, tôi cảm thấy áp lực và lo lắng.
Áp lực lớn nhất không nằm ở khối lượng công việc, mà ở cảm giác ‘phải hoàn thành tất cả trước khi đi’. Tôi bắt đầu làm việc kiểu ‘ăn đong’ thời gian, tranh thủ từng khoảng trống hiếm hoi, lên kế hoạch chi tiết đến từng giờ. Tôi cũng hy sinh kha khá thời gian cá nhân, biến các buổi cà phê thư giãn thành phiên họp Zoom bất đắc dĩ. Tôi tự hỏi: Tại sao một điều vui như đi du lịch lại khiến mình lo lắng đến thế? Có phải vì tôi tham công tiếc việc? Hay sợ bị đánh giá là ‘bỏ việc đi chơi’?
Sau khi suy ngẫm, tôi nhận ra rằng nghỉ ngơi không phải là một điều tội lỗi. Nếu mình đã chủ động sắp xếp, đã cố gắng hoàn thành công việc một cách có trách nhiệm, thì chuyến đi đó không phải là sự trốn tránh mà là phần thưởng xứng đáng. Tôi bắt đầu hành động, gửi email sớm cho sếp để thông báo thời gian vắng mặt, chủ động đề xuất kế hoạch bàn giao. Tôi cũng gọi điện cho từng cộng sự liên quan để thống nhất tiến độ.
Điều bất ngờ là khi tôi chia sẻ rõ ràng và có trách nhiệm, tôi nhận được sự cảm thông nhiều hơn mình tưởng. Một đồng nghiệp tình nguyện hỗ trợ báo cáo, một chị trong nhóm sẵn sàng đỡ phần giao tiếp với khách hàng khi tôi vắng mặt. Giờ chỉ còn đúng 10 ngày nữa là đến chuyến đi, tôi vẫn đang chạy nước rút với vài hạng mục cuối. Nhưng tâm trạng đã nhẹ nhõm hơn nhiều.
Cuộc sống không nên chỉ là chuỗi những deadline. Thỉnh thoảng, ta cần một khoảng lặng, một lần nạp năng lượng để quay lại mạnh mẽ hơn. Nghỉ ngơi cũng là một kỹ năng, nó cần sự sắp xếp, cần trách nhiệm, nhưng hoàn toàn xứng đáng. Với tôi, chuyến đi này không chỉ là một kỳ nghỉ, mà còn là một cơ hội để tái tạo năng lượng và trở lại công việc với tinh thần mới.